Popular posts from this blog
Doraemon Gifs (ảnh động Doraemon)
TÔI CỦA QUÁ KHỨ VÀ HIỆN TẠI
Có thể nói tôi là một cô bé sinh ra đã mang một cái nỗi buồn man mác. Tôi cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy bản thân là một đứa rất cô độc. Từ nhỏ tôi đã có rất ít bạn bè, thường thì chỉ chơi một mình, nói chuyện một mình, tự tưởng tượng ra câu chuyện trong đầu rồi nói như tự kỉ. Thật, lúc ấy mẹ tôi cũng sợ tôi bị tự kỉ nên bắt tôi ra ngoài chơi với mọi người nhiều hơn. Những năm tiểu học, tôi bắt đầu lao đầu vào học tập, tôi cảm thấy vui khi được học, tôi thích khám phá những tri thức mới. Bạn bè trong lớp chơi thân với tôi cũng ít, nhưng chúng nó khá nể tôi. Rồi lên cấp 2, tôi vẫn học nhưng chủ yếu là dành thời gian cho bạn bè, tôi cảm thấy rất vui khi được vui đùa cùng những người bạn. Cô bé trầm tính ngày nào giờ cũng biết cười, biết đùa đấy. Thật may mắn khi ở cùng với những người bạn tốt, những người cho tôi cảm giác ấm áp và yêu thương. Nhưng lên cấp 3, mọi thứ thực sự đã thay đổi. Áp lực về một môi trường hoàn toàn mới, thầy cô và bạn bè mới khiến thành tích học tập ...
Comments
Post a Comment